Nguyên lý cơ bản của in lụa tương tự như in trên giấy nến bằng mực dầu, chỉ có một phần mực in được thấm qua lưới, trước đó thì người ta đã dùng hoá chất bịt sẵn những mắt lưới khác.
In lụa được áp dụng rộng rãi các loại vật liệu in từ giấy, gỗ, kim loại, nilon, thuỷ tinh, gạch men,…cho đến cả đồ điện tử như mạch, hoặc mặt đồng hồ…
Ngành in lụa dường như đã được bắt đầu từ hơn hàng ngàn năm trước đây, đầu tiên là nhờ vào việc con người phát hiện rằng, dùng một khung gỗ để cố định và kéo căng các sợi tơ, trát keo hồ lên, phơi khô, cho một số khoảng trống hở ra để mực phết xuyên được qua thì có thể dễ dàng sao chép nhiều lần các chữ cái và hình ảnh đơn giản.
Đầu tiên được dùng bởi người Trung Quốc, họ chép chữ lên các tờ giấy, hoặc vải để lưu trữ văn, thơ, hoặc làm tờ lệnh, tờ truy nã, truyền tấu… Sau đó người Châu Âu đã kết hợp thêm với các kỹ thuật và tri thức công nghệ để tạo ra thêm nhiều thành tựu in lưới hơn nữa.
Vào năm 1870, tại Đức và Pháp đã có các công trình nghiên cứu tiến hành dùng vải tơ để làm lưới in. Đến năm 1907, sợi tơ được chế làm lưới tại Anh Quốc. Năm 1914, ngành in lưới phát triển vượt bậc từ in 1 màu thành in được nhiều màu tại Mỹ. Năm 1925, in lưới đã được áp dụng rộng rãi cho hầu hết các sản phẩm từ da, kim loại, thuỷ tinh, vải, giấy….
Cho đến ngày nay, khi mà công nghệ thông tin bùng nổ, ngành in lưới cũng được kết hợp với các kỹ thuật cùng máy móc tiên tiến hơn để cho ra đời các sản phẩm ngày một chất lượng, đáp ứng nhu cầu chung của thị trường.